昭 zhāo 江 jiāng 春 chūn 望 wàng 代 dài 景 jǐng 子 zi - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
春 chūn 山 shān 雨 yǔ 过 guò 翠 cuì 微 wēi 新 xīn , , 千 qiān 嶂 zhàng 青 qīng 青 qīng 欲 yù 染 rǎn 人 rén 。 。
芳 fāng 草 cǎo 渐 jiàn 侵 qīn 樵 qiáo 路 lù 暗 àn , , 落 luò 花 huā 初 chū 点 diǎn 野 yě 田 tián 匀 yún 。 。
将 jiāng 归 guī 海 hǎi 峤 jiào 嗟 jiē 无 wú 计 jì , , 已 yǐ 谢 xiè 疆 jiāng 场 chǎng 幸 xìng 有 yǒu 身 shēn 。 。
白 bái 发 fà 孀 shuāng 慈 cí 知 zhī 健 jiàn 否 fǒu , , 三 sān 年 nián 望 wàng 断 duàn 绣 xiù 衣 yī 臣 chén 。 。
昭江春望代景子。明代。屈大均。春山雨过翠微新,千嶂青青欲染人。 芳草渐侵樵路暗,落花初点野田匀。 将归海峤嗟无计,已谢疆场幸有身。 白发孀慈知健否,三年望断绣衣臣。