自 zì 大 dà 小 xiǎo 王 wáng 公 gōng 岭 lǐng 经 jīng 枫 fēng 林 lín 桥 qiáo 一 yí 路 lù 丹 dān 枫 fēng 古 gǔ 木 mù 与 yǔ 梅 méi 桂 guì 相 xiāng 乱 luàn 坡 pō 陀 tuó 高 gāo 低 dī 石 shí 路 lù 坦 tǎn 洁 jié 绝 jué 可 kě 爱 ài - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
车 chē 随 suí 石 shí 路 lù 去 qù 迢 tiáo 迢 tiáo , , 夹 jiā 岸 àn 枫 fēng 林 lín 隐 yǐn 一 yī 桥 qiáo 。 。
松 sōng 树 shù 不 bù 知 zhī 何 hé 处 chǔ 尽 jìn , , 人 rén 穿 chuān 苍 cāng 翠 cuì 已 yǐ 三 sān 朝 cháo 。 。
自大小王公岭经枫林桥一路丹枫古木与梅桂相乱坡陀高低石路坦洁绝可爱。明代。屈大均。车随石路去迢迢,夹岸枫林隐一桥。 松树不知何处尽,人穿苍翠已三朝。