感 gǎn 时 shí 其 qí 二 èr - - 屈 qū 士 shì 煌 huáng
出 chū 山 shān 愁 chóu 易 yì 入 rù 山 shān 难 nán , , 当 dāng 局 jú 何 hé 如 rú 局 jú 外 wài 闲 xián 。 。
拂 fú 袖 xiù 恐 kǒng 伤 shāng 明 míng 主 zhǔ 意 yì , , 作 zuò 书 shū 惟 wéi 许 xǔ 后 hòu 人 rén 看 kàn 。 。
竿 gān 无 wú 巧 qiǎo 饵 ěr 鱼 yú 空 kōng 羡 xiàn , , 匣 xiá 有 yǒu 遗 yí 珠 zhū 雀 què 敢 gǎn 弹 dàn 。 。
薪 xīn 胆 dǎn 未 wèi 成 chéng 今 jīn 日 rì 事 shì , , 终 zhōng 宵 xiāo 频 pín 起 qǐ 涕 tì 阑 lán 干 gān 。 。
感时其二。明代。屈士煌。出山愁易入山难,当局何如局外闲。 拂袖恐伤明主意,作书惟许后人看。 竿无巧饵鱼空羡,匣有遗珠雀敢弹。 薪胆未成今日事,终宵频起涕阑干。