新 xīn 草 cǎo - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
春 chūn 光 guāng 吹 chuī 到 dào 未 wèi 全 quán 匀 yún , , 偏 piān 是 shì 新 xīn 青 qīng 自 zì 可 kě 人 rén 。 。
无 wú 力 lì 摇 yáo 风 fēng 因 yīn 带 dài 雪 xuě , , 有 yǒu 情 qíng 就 jiù 雨 yǔ 怕 pà 沾 zhān 尘 chén 。 。
欲 yù 寻 xún 多 duō 处 chù 须 xū 临 lín 水 shuǐ , , 正 zhèng 趁 chèn 柔 róu 时 shí 好 hǎo 作 zuò 茵 yīn 。 。
乘 chéng 晓 xiǎo 踏 tà 青 qīng 原 yuán 上 shàng 望 wàng , , 离 lí 离 lí 烟 yān 际 jì 辨 biàn 曾 céng 真 zhēn 。 。
新草。明代。范景文。春光吹到未全匀,偏是新青自可人。 无力摇风因带雪,有情就雨怕沾尘。 欲寻多处须临水,正趁柔时好作茵。 乘晓踏青原上望,离离烟际辨曾真。