与 yǔ 一 yī 门 mén 上 shàng 人 rén 白 bái 云 yún 庵 ān 共 gòng 话 huà 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
闲 xián 心 xīn 与 yǔ 山 shān 意 yì , , 秋 qiū 际 jì 更 gèng 相 xiāng 关 guān 。 。
因 yīn 雨 yǔ 增 zēng 萧 xiāo 飒 sà , , 有 yǒu 僧 sēng 澹 dàn 往 wǎng 还 huán 。 。
云 yún 留 liú 翻 fān 碍 ài 寂 jì , , 鸟 niǎo 过 guò 总 zǒng 归 guī 闲 xián 。 。
挥 huī 麈 zhǔ 通 tōng 顽 wán 石 shí , , 无 wú 言 yán 并 bìng 可 kě 删 shān 。 。
与一门上人白云庵共话即用其韵。明代。范景文。闲心与山意,秋际更相关。 因雨增萧飒,有僧澹往还。 云留翻碍寂,鸟过总归闲。 挥麈通顽石,无言并可删。