凝 níng 清 qīng 堂 táng 为 wèi 姚 yáo 府 fǔ 尹 yǐn 赋 fù - - 金 jīn 幼 yòu 孜 zī
玉 yù 雪 xuě 襟 jīn 怀 huái 鹤 hè 氅 chǎng 轻 qīng , , 画 huà 堂 táng 燕 yàn 坐 zuò 有 yǒu 馀 yú 清 qīng 。 。
卷 juàn 帘 lián 自 zì 爱 ài 青 qīng 山 shān 好 hǎo , , 隐 yǐn 几 jǐ 不 bù 闻 wén 啼 tí 鸟 niǎo 声 shēng 。 。
日 rì 转 zhuǎn 暖 nuǎn 云 yún 当 dàng 户 hù 静 jìng , , 雨 yǔ 馀 yú 碧 bì 草 cǎo 上 shàng 阶 jiē 生 shēng 。 。
就 jiù 中 zhōng 此 cǐ 意 yì 谁 shuí 能 néng 识 shí , , 岁 suì 久 jiǔ 应 yīng 知 zhī 太 tài 守 shǒu 情 qíng 。 。
凝清堂为姚府尹赋。明代。金幼孜。玉雪襟怀鹤氅轻,画堂燕坐有馀清。 卷帘自爱青山好,隐几不闻啼鸟声。 日转暖云当户静,雨馀碧草上阶生。 就中此意谁能识,岁久应知太守情。