春 chūn 日 rì 赋 fù 柳 liǔ - - 金 jīn 节 jié
沿 yán 堤 dī 披 pī 拂 fú 弄 nòng 新 xīn 烟 yān , , 春 chūn 色 sè 遥 yáo 看 kàn 万 wàn 壑 hè 前 qián 。 。
绿 lǜ 暗 àn 不 bù 缘 yuán 分 fèn 袂 mèi 赠 zèng , , 青 qīng 芬 fēn 犹 yóu 想 xiǎng 画 huà 眉 méi 鲜 xiān 。 。
暂 zàn 时 shí 带 dài 雨 yǔ 酬 chóu 佳 jiā 节 jié , , 到 dào 处 chù 迎 yíng 风 fēng 忆 yì 往 wǎng 年 nián 。 。
欲 yù 结 jié 柔 róu 条 tiáo 舒 shū 未 wèi 得 dé , , 不 bù 堪 kān 枝 zhī 上 shàng 又 yòu 啼 tí 鹃 juān 。 。
春日赋柳。明代。金节。沿堤披拂弄新烟,春色遥看万壑前。 绿暗不缘分袂赠,青芬犹想画眉鲜。 暂时带雨酬佳节,到处迎风忆往年。 欲结柔条舒未得,不堪枝上又啼鹃。