新 xīn 秋 qiū 浮 fú 亭 tíng 夜 yè 集 jí 分 fēn 韵 yùn 得 dé 催 cuī 字 zì - - 林 lín 鸿 hóng
海 hǎi 国 guó 新 xīn 凉 liáng 一 yī 雁 yàn 来 lái , , 衣 yì 冠 guān 高 gāo 会 huì 壮 zhuàng 怀 huái 开 kāi 。 。
浮 fú 亭 tíng 夜 yè 月 yuè 樽 zūn 前 qián 满 mǎn , , 古 gǔ 树 shù 秋 qiū 声 shēng 笛 dí 里 lǐ 哀 āi 。 。
白 bái 发 fà 朋 péng 游 yóu 嗟 jiē 落 luò 魄 tuò , , 青 qīng 山 shān 旧 jiù 业 yè 怨 yuàn 低 dī 摧 cuī 。 。
灯 dēng 残 cán 酒 jiǔ 醒 xǐng 还 hái 成 chéng 别 bié , , 刻 kè 漏 lòu 应 yīng 愁 chóu 晓 xiǎo 箭 jiàn 催 cuī 。 。
新秋浮亭夜集分韵得催字。明代。林鸿。海国新凉一雁来,衣冠高会壮怀开。 浮亭夜月樽前满,古树秋声笛里哀。 白发朋游嗟落魄,青山旧业怨低摧。 灯残酒醒还成别,刻漏应愁晓箭催。