绿 lǜ 阴 yīn 啼 tí 鸟 niǎo - - 林 lín 鸿 hóng
日 rì 上 shàng 高 gāo 林 lín 宿 sù 雨 yǔ 晴 qíng , , 绿 lǜ 阴 yīn 深 shēn 处 chù 一 yī 禽 qín 鸣 míng 。 。
落 luò 红 hóng 尘 chén 外 wài 偏 piān 多 duō 恨 hèn , , 远 yuǎn 翠 cuì 梢 shāo 头 tóu 更 gèng 有 yǒu 情 qíng 。 。
绣 xiù 倦 juàn 玉 yù 窗 chuāng 闻 wén 处 chù 巧 qiǎo , , 酒 jiǔ 停 tíng 芳 fāng 席 xí 听 tīng 来 lái 轻 qīng 。 。
繁 fán 弦 xián 急 jí 管 guǎn 空 kōng 撩 liáo 乱 luàn , , 白 bái 发 fà 梨 lí 园 yuán 按 àn 未 wèi 成 chéng 。 。
绿阴啼鸟。明代。林鸿。日上高林宿雨晴,绿阴深处一禽鸣。 落红尘外偏多恨,远翠梢头更有情。 绣倦玉窗闻处巧,酒停芳席听来轻。 繁弦急管空撩乱,白发梨园按未成。