望 wàng 壶 hú - - 林 lín 俊 jùn
老 lǎo 足 zú 蹒 pán 跚 shān 出 chū 转 zhuǎn 慵 yōng , , 故 gù 怀 huái 长 zhǎng 寄 jì 最 zuì 高 gāo 峰 fēng 。 。
不 bù 妨 fáng 发 fā 岁 suì 巳 sì 春 chūn 草 cǎo , , 落 luò 尽 jǐn 斜 xié 阳 yáng 未 wèi 暮 mù 钟 zhōng 。 。
碧 bì 井 jǐng 流 liú 泉 quán 杂 zá 环 huán 佩 pèi , , 紫 zǐ 霄 xiāo 双 shuāng 剑 jiàn 削 xuē 芙 fú 蓉 róng 。 。
云 yún 庄 zhuāng 只 zhǐ 尺 chǐ 移 yí 情 qíng 在 zài , , 不 bù 及 jí 南 nán 邻 lín 地 dì 几 jǐ 弓 gōng 。 。
望壶。明代。林俊。老足蹒跚出转慵,故怀长寄最高峰。 不妨发岁巳春草,落尽斜阳未暮钟。 碧井流泉杂环佩,紫霄双剑削芙蓉。 云庄只尺移情在,不及南邻地几弓。