山 shān 庄 zhuāng 合 hé 咏 yǒng - - 姚 yáo 子 zi 蓉 róng
半 bàn 生 shēng 别 bié 恨 hèn 寄 jì 渔 yú 樵 qiáo , , 欲 yù 拉 lā 巢 cháo 怀 huái 未 wèi 可 kě 招 zhāo 。 。
洞 dòng 有 yǒu 桃 táo 花 huā 犹 yóu 是 shì 汉 hàn , , 丹 dān 无 wú 神 shén 术 shù 愧 kuì 为 wèi 姚 yáo 。 。
云 yún 闲 xián 客 kè 至 zhì 泉 quán 初 chū 碧 bì , , 窗 chuāng 静 jìng 禽 qín 呼 hū 草 cǎo 自 zì 夭 yāo 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 凉 liáng 生 shēng 更 gèng 进 jìn 酌 zhuó , , 几 jǐ 声 shēng 细 xì 雨 yǔ 打 dǎ 亭 tíng 蕉 jiāo 。 。
山庄合咏。明代。姚子蓉。半生别恨寄渔樵,欲拉巢怀未可招。 洞有桃花犹是汉,丹无神术愧为姚。 云闲客至泉初碧,窗静禽呼草自夭。 坐久凉生更进酌,几声细雨打亭蕉。