和 hé 郑 zhèng 司 sī 徒 tú 韵 yùn - - 倪 ní 岳 yuè
山 shān 绕 rào 春 chūn 城 chéng 水 shuǐ 绕 rào 溪 xī , , 暖 nuǎn 烟 yān 如 rú 抹 mǒ 树 shù 如 rú 迷 mí 。 。
虚 xū 疑 yí 古 gǔ 塔 tǎ 凌 líng 空 kōng 小 xiǎo , , 最 zuì 爱 ài 长 cháng 松 sōng 出 chū 涧 jiàn 齐 qí 。 。
晴 qíng 色 sè 扑 pū 帘 lián 知 zhī 日 rì 近 jìn , , 轻 qīng 阴 yīn 过 guò 槛 kǎn 觉 jué 云 yún 低 dī 。 。
老 lǎo 僧 sēng 方 fāng 丈 zhàng 清 qīng 如 rú 许 xǔ , , 不 bú 见 jiàn 危 wēi 梁 liáng 落 luò 燕 yàn 泥 ní 。 。
和郑司徒韵。明代。倪岳。山绕春城水绕溪,暖烟如抹树如迷。 虚疑古塔凌空小,最爱长松出涧齐。 晴色扑帘知日近,轻阴过槛觉云低。 老僧方丈清如许,不见危梁落燕泥。