吊 diào 古 gǔ - - 伦 lún 文 wén 叙 xù
万 wàn 事 shì 悠 yōu 悠 yōu 总 zǒng 逝 shì 波 bō , , 人 rén 非 fēi 物 wù 是 shì 旧 jiù 山 shān 河 hé 。 。
凤 fèng 楼 lóu 寥 liáo 寂 jì 金 jīn 莲 lián 步 bù , , 燕 yàn 馆 guǎn 荒 huāng 凉 liáng 玉 yù 树 shù 歌 gē 。 。
别 bié 浦 pǔ 春 chūn 风 fēng 开 kāi 芍 sháo 药 yào , , 小 xiǎo 亭 tíng 秋 qiū 色 sè 上 shàng 藤 téng 萝 luó 。 。
客 kè 怀 huái 正 zhèng 苦 kǔ 风 fēng 涛 tāo 恶 è , , 况 kuàng 复 fù 登 dēng 临 lín 思 sī 转 zhuǎn 多 duō 。 。
吊古。明代。伦文叙。万事悠悠总逝波,人非物是旧山河。 凤楼寥寂金莲步,燕馆荒凉玉树歌。 别浦春风开芍药,小亭秋色上藤萝。 客怀正苦风涛恶,况复登临思转多。