春 chūn 夜 yè 袁 yuán 沔 miǎn 阳 yáng 枉 wǎng 寻 xún 水 shuǐ 塘 táng 庵 ān 下 xià 榻 tà 谈 tán 禅 chán 有 yǒu 独 dú 往 wǎng 之 zhī 兴 xìng 别 bié 后 hòu 戏 xì 作 zuò 却 què 寄 jì 留 liú 之 zhī - - 胡 hú 直 zhí
参 cān 侍 shì 给 gěi 孤 gū 园 yuán , , 皈 guī 依 yī 得 dé 世 shì 尊 zūn 。 。
双 shuāng 林 lín 一 yī 以 yǐ 寂 jì , , 半 bàn 偈 jì 两 liǎng 无 wú 言 yán 。 。
慧 huì 剑 jiàn 宜 yí 剸 tuán 象 xiàng , , 禅 chán 枝 zhī 足 zú 叩 kòu 阍 hūn 。 。
达 dá 人 rén 无 wú 不 bù 可 kě , , 莫 mò 羡 xiàn 隐 yǐn 空 kōng 门 mén 。 。
春夜袁沔阳枉寻水塘庵下榻谈禅有独往之兴别后戏作却寄留之。明代。胡直。参侍给孤园,皈依得世尊。 双林一以寂,半偈两无言。 慧剑宜剸象,禅枝足叩阍。 达人无不可,莫羡隐空门。