登 dēng 岳 yuè 其 qí 一 yī - - 胡 hú 缵 zuǎn 宗 zōng
春 chūn 半 bàn 看 kàn 山 shān 山 shān 已 yǐ 青 qīng , , 振 zhèn 衣 yī 先 xiān 到 dào 五 wǔ 松 sōng 亭 tíng 。 。
晓 xiǎo 分 fēn 日 rì 月 yuè 悬 xuán 苔 tái 壁 bì , , 晴 qíng 列 liè 蛟 jiāo 龙 lóng 拥 yōng 翠 cuì 屏 píng 。 。
天 tiān 启 qǐ 重 zhòng 门 mén 凭 píng 北 běi 斗 dǒu , , 云 yún 擎 qíng 三 sān 观 guān 照 zhào 东 dōng 溟 míng 。 。
秦 qín 皇 huáng 宋 sòng 主 zhǔ 自 zì 行 xíng 幄 wò , , 绝 jué 巘 yǎn 穷 qióng 崖 yá 空 kōng 断 duàn 铭 míng 。 。
登岳 其一。明代。胡缵宗。春半看山山已青,振衣先到五松亭。 晓分日月悬苔壁,晴列蛟龙拥翠屏。 天启重门凭北斗,云擎三观照东溟。 秦皇宋主自行幄,绝巘穷崖空断铭。