送 sòng 屠 tú 田 tián 叔 shū 之 zhī 七 qī 闽 mǐn - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
抗 kàng 手 shǒu 春 chūn 明 míng 话 huà 别 bié 离 lí , , 为 wèi 君 jūn 重 zhòng 赋 fù 七 qī 闽 mǐn 诗 shī 。 。
官 guān 曹 cáo 盐 yán 铁 tiě 酬 chóu 文 wén 学 xué , , 佛 fó 寺 sì 金 jīn 银 yín 卧 wò 武 wǔ 夷 yí 。 。
目 mù 断 duàn 紫 zǐ 骝 liú 红 hóng 杏 xìng 苑 yuàn , , 歌 gē 残 cán 黄 huáng 鸟 niǎo 绿 lǜ 杨 yáng 枝 zhī 。 。
侧 cè 生 shēng 饱 bǎo 啖 dàn 枫 fēng 亭 tíng 下 xià , , 可 kě 忘 wàng 京 jīng 华 huá 识 shí 面 miàn 时 shí 。 。
送屠田叔之七闽。明代。胡应麟。抗手春明话别离,为君重赋七闽诗。 官曹盐铁酬文学,佛寺金银卧武夷。 目断紫骝红杏苑,歌残黄鸟绿杨枝。 侧生饱啖枫亭下,可忘京华识面时。