放 fàng 鹤 hè 亭 tíng 其 qí 一 yī - - 胡 hú 俨 yǎn
昔 xī 者 zhě 高 gāo 亭 tíng 石 shí 佛 fó 山 shān , , 只 zhǐ 今 jīn 烟 yān 暝 míng 鸟 niǎo 声 shēng 闲 xián 。 。
千 qiān 年 nián 白 bái 鹤 hè 归 guī 何 hé 处 chǔ , , 惟 wéi 有 yǒu 文 wén 章 zhāng 落 luò 世 shì 间 jiān 。 。
放鹤亭 其一。明代。胡俨。昔者高亭石佛山,只今烟暝鸟声闲。 千年白鹤归何处,惟有文章落世间。