望 wàng 辽 liáo 阳 yáng - - 唐 táng 之 zhī 淳 chún
紫 zǐ 塞 sāi 高 gāo 峰 fēng 积 jī 雪 xuě 明 míng , , 黄 huáng 沙 shā 古 gǔ 迹 jī 细 xì 烟 yān 横 héng 。 。
身 shēn 从 cóng 北 běi 地 dì 三 sān 都 dū 尉 wèi , , 目 mù 断 duàn 秦 qín 人 rén 万 wàn 里 lǐ 城 chéng 。 。
渡 dù 处 chù 水 shuǐ 横 héng 朝 cháo 洗 xiǎn 马 mǎ , , 望 wàng 边 biān 月 yuè 黑 hēi 夜 yè 翻 fān 营 yíng 。 。
辽 liáo 阳 yáng 只 zhī 在 zài 云 yún 山 shān 外 wài , , 更 gèng 入 rù 东 dōng 风 fēng 几 jǐ 日 rì 程 chéng 。 。
望辽阳。明代。唐之淳。紫塞高峰积雪明,黄沙古迹细烟横。 身从北地三都尉,目断秦人万里城。 渡处水横朝洗马,望边月黑夜翻营。 辽阳只在云山外,更入东风几日程。