槐 huái 亭 tíng 得 dé 长 zhǎng 字 zì - - 唐 táng 之 zhī 淳 chún
剪 jiǎn 翠 cuì 纳 nà 天 tiān 光 guāng , , 因 yīn 枝 zhī 结 jié 栋 dòng 梁 liáng 。 。
月 yuè 翻 fān 苍 cāng 雪 xuě 冷 lěng , , 暑 shǔ 借 jiè 绿 lǜ 云 yún 凉 liáng 。 。
户 hù 密 mì 莺 yīng 窥 kuī 惯 guàn , , 檐 yán 卑 bēi 客 kè 到 dào 妨 fáng 。 。
不 bù 同 tóng 穿 chuān 蚁 yǐ 穴 xué , , 诗 shī 梦 mèng 入 rù 秋 qiū 长 zhǎng 。 。
槐亭得长字。明代。唐之淳。剪翠纳天光,因枝结栋梁。 月翻苍雪冷,暑借绿云凉。 户密莺窥惯,檐卑客到妨。 不同穿蚁穴,诗梦入秋长。