直 zhí 沽 gū 口 kǒu 占 zhàn - - 唐 táng 之 zhī 淳 chún
一 yī 年 nián 长 zhǎng 客 kè 旅 lǚ , , 卸 xiè 马 mǎ 复 fù 登 dēng 船 chuán 。 。
碣 jié 石 shí 山 shān 东 dōng 面 miàn , , 黄 huáng 河 hé 水 shuǐ 北 běi 边 biān 。 。
形 xíng 容 róng 消 xiāo 雾 wù 雨 yǔ , , 行 xíng 李 lǐ 得 dé 风 fēng 烟 yān 。 。
更 gèng 作 zuò 南 nán 还 hái 韵 yùn , , 山 shān 川 chuān 信 xìn 有 yǒu 缘 yuán 。 。
直沽口占。明代。唐之淳。一年长客旅,卸马复登船。 碣石山东面,黄河水北边。 形容消雾雨,行李得风烟。 更作南还韵,山川信有缘。