慰 wèi 侄 zhí 孙 sūn 友 yǒu 仁 rén 昌 chāng 祖 zǔ 居 jū 宅 zhái 俱 jù 罹 lí 寇 kòu 燬 huǐ 二 èr 首 shǒu - - 孙 sūn 承 chéng 恩 ēn
祖 zǔ 屋 wū 成 chéng 灰 huī 烬 jìn , , 倭 wō 夷 yí 很 hěn 毒 dú 情 qíng 。 。
我 wǒ 闻 wén 增 zēng 慨 kǎi 叹 tàn , , 汝 rǔ 定 dìng 泪 lèi 纵 zòng 横 héng 。 。
已 yǐ 已 yǐ 无 wú 深 shēn 痛 tòng , , 徐 xú 徐 xú 可 kě 再 zài 营 yíng 。 。
才 cái 能 néng 年 nián 更 gèng 富 fù , , 宁 níng 患 huàn 业 yè 无 wú 成 chéng 。 。
慰侄孙友仁昌祖居宅俱罹寇燬二首。明代。孙承恩。祖屋成灰烬,倭夷很毒情。 我闻增慨叹,汝定泪纵横。 已已无深痛,徐徐可再营。 才能年更富,宁患业无成。