仲 zhòng 冬 dōng 一 yī 日 rì 闻 wén 雷 léi 有 yǒu 感 gǎn - - 孙 sūn 一 yī 元 yuán
仲 zhòng 冬 dōng 一 yī 日 rì 忽 hū 闻 wén 雷 léi , , 无 wú 乃 nǎi 皇 huáng 天 tiān 号 hào 令 lìng 乖 guāi 。 。
白 bái 日 rì 风 fēng 云 yún 时 shí 自 zì 晦 huì , , 横 héng 江 jiāng 波 bō 浪 làng 起 qǐ 争 zhēng 豗 huī 。 。
千 qiān 官 guān 不 bú 见 jiàn 居 jū 庸 yōng 道 dào , , 八 bā 骏 jùn 空 kōng 驰 chí 黄 huáng 竹 zhú 哀 āi 。 。
北 běi 望 wàng 何 hé 人 rén 经 jīng 国 guó 计 jì , , 野 yě 臣 chén 孤 gū 愤 fèn 泣 qì 蒿 hāo 莱 lái 。 。
仲冬一日闻雷有感。明代。孙一元。仲冬一日忽闻雷,无乃皇天号令乖。 白日风云时自晦,横江波浪起争豗。 千官不见居庸道,八骏空驰黄竹哀。 北望何人经国计,野臣孤愤泣蒿莱。