出 chū 水 shuǐ 寺 sì - - 唐 táng 文 wén 凤 fèng
梵 fàn 刹 chà 巍 wēi 峨 é 知 zhī 几 jǐ 年 nián , , 上 shàng 方 fāng 楼 lóu 阁 gé 出 chū 云 yún 烟 yān 。 。
天 tiān 开 kāi 兜 dōu 率 shuài 无 wú 双 shuāng 境 jìng , , 山 shān 涌 yǒng 空 kōng 同 tóng 第 dì 一 yī 泉 quán 。 。
惠 huì 远 yuǎn 白 bái 莲 lián 期 qī 入 rù 社 shè , , 陶 táo 潜 qián 黄 huáng 菊 jú 愿 yuàn 归 guī 田 tián 。 。
三 sān 生 shēng 石 shí 上 shàng 精 jīng 魂 hún 在 zài , , 月 yuè 照 zhào 心 xīn 清 qīng 悟 wù 夙 sù 缘 yuán 。 。
出水寺。明代。唐文凤。梵刹巍峨知几年,上方楼阁出云烟。 天开兜率无双境,山涌空同第一泉。 惠远白莲期入社,陶潜黄菊愿归田。 三生石上精魂在,月照心清悟夙缘。