寿 shòu 陆 lù 师 shī 慎 shèn 斋 zhāi 七 qī 十 shí - - 唐 táng 顺 shùn 之 zhī
廿 niàn 年 nián 不 bù 向 xiàng 市 shì 城 chéng 行 xíng , , 闲 xián 看 kàn 桑 sāng 麻 má 自 zì 长 cháng 成 chéng 。 。
道 dào 貌 mào 肥 féi 来 lái 知 zhī 战 zhàn 胜 shèng , , 儒 rú 冠 guān 挂 guà 后 hòu 觉 jué 身 shēn 轻 qīng 。 。
北 běi 窗 chuāng 意 yì 味 wèi 人 rén 千 qiān 古 gǔ , , 西 xī 序 xù 声 shēng 名 míng 子 zǐ 一 yī 经 jīng 。 。
髫 tiáo 龀 chèn 门 mén 生 shēng 今 jīn 白 bái 首 shǒu , , 称 chēng 觞 shāng 还 hái 听 tīng 后 hòu 堂 táng 笙 shēng 。 。
寿陆师慎斋七十。明代。唐顺之。廿年不向市城行,闲看桑麻自长成。 道貌肥来知战胜,儒冠挂后觉身轻。 北窗意味人千古,西序声名子一经。 髫龀门生今白首,称觞还听后堂笙。