题 tí 龙 lóng 图 tú - - 唐 táng 顺 shùn 之 zhī
世 shì 人 rén 画 huà 龙 lóng 得 dé 龙 lóng 皮 pí , , 叔 shū 也 yě 画 huà 龙 lóng 得 dé 龙 lóng 髓 suǐ 。 。
当 dāng 其 qí 停 tíng 手 shǒu 凝 níng 思 sī 时 shí , , 青 qīng 天 tiān 飒 sà 飒 sà 生 shēng 风 fēng 雨 yǔ 。 。
却 què 怪 guài 三 sān 夫 fū 不 bù 点 diǎn 睛 jīng , , 那 nǎ 知 zhī 一 yī 日 rì 飞 fēi 腾 téng 去 qù 。 。
题龙图。明代。唐顺之。世人画龙得龙皮,叔也画龙得龙髓。 当其停手凝思时,青天飒飒生风雨。 却怪三夫不点睛,那知一日飞腾去。