自 zì 述 shù 并 bìng 赠 zèng 曹 cáo 君 jūn - - 唐 táng 顺 shùn 之 zhī
少 shǎo 读 dú 阴 yīn 符 fú 耻 chǐ 未 wèi 工 gōng , , 青 qīng 山 shān 偃 yǎn 仰 yǎng 渐 jiàn 成 chéng 翁 wēng 。 。
人 rén 间 jiān 炎 yán 冷 lěng 都 dōu 忘 wàng 尽 jǐn , , 听 tīng 话 huà 流 liú 年 nián 一 yī 笑 xiào 中 zhōng 。 。
自述并赠曹君。明代。唐顺之。少读阴符耻未工,青山偃仰渐成翁。 人间炎冷都忘尽,听话流年一笑中。