过 guò 三 sān 洪 hóng - - 孙 sūn 蕡 fén
官 guān 舟 zhōu 已 yǐ 落 luò 三 sān 洪 hóng 口 kǒu , , 犹 yóu 在 zài 飞 fēi 流 liú 澒 hòng 涌 yǒng 间 jiān 。 。
放 fàng 棹 zhào 忽 hū 闻 wén 过 guò 乱 luàn 石 shí , , 开 kāi 窗 chuāng 始 shǐ 觉 jué 慰 wèi 愁 chóu 颜 yán 。 。
云 yún 连 lián 雪 xuě 浪 làng 瞿 qú 塘 táng 峡 xiá , , 树 shù 隐 yǐn 青 qīng 泥 nì 古 gǔ 剑 jiàn 关 guān 。 。
谩 mán 有 yǒu 微 wēi 吟 yín 追 zhuī 太 tài 白 bái , , 此 cǐ 身 shēn 疑 yí 谪 zhé 夜 yè 郎 láng 还 hái 。 。
过三洪。明代。孙蕡。官舟已落三洪口,犹在飞流澒涌间。 放棹忽闻过乱石,开窗始觉慰愁颜。 云连雪浪瞿塘峡,树隐青泥古剑关。 谩有微吟追太白,此身疑谪夜郎还。