登 dēng 范 fàn 公 gōng 亭 tíng - - 夏 xià 原 yuán 吉 jí
偶 ǒu 上 shàng 范 fàn 公 gōng 亭 tíng , , 亭 tíng 幽 yōu 感 gǎn 慨 kǎi 生 shēng 。 。
竹 zhú 添 tiān 今 jīn 岁 suì 笋 sǔn , , 尘 chén 掩 yǎn 昔 xī 年 nián 檠 qíng 。 。
老 lǎo 蠹 dù 随 suí 人 rén 化 huà , , 孤 gū 禽 qín 向 xiàng 客 kè 鸣 míng 。 。
栏 lán 倾 qīng 不 bù 堪 kān 倚 yǐ , , 惆 chóu 怅 chàng 下 xià 阶 jiē 行 xíng 。 。
登范公亭。明代。夏原吉。偶上范公亭,亭幽感慨生。 竹添今岁笋,尘掩昔年檠。 老蠹随人化,孤禽向客鸣。 栏倾不堪倚,惆怅下阶行。