和 hé 冬 dōng 官 guān 尚 shàng 书 shū 黄 huáng 公 gōng 见 jiàn 寄 jì 诗 shī 韵 yùn - - 夏 xià 原 yuán 吉 jí
昔 xī 年 nián 杖 zhàng 节 jié 抚 fǔ 南 nán 夷 yí , , 瘴 zhàng 雨 yǔ 炎 yán 风 fēng 肯 kěn 惮 dàn 危 wēi 。 。
每 měi 夜 yè 篝 gōu 灯 dēng 筹 chóu 国 guó 事 shì , , 随 suí 时 shí 焚 fén 草 cǎo 畏 wèi 人 rén 知 zhī 。 。
蛮 mán 方 fāng 已 yǐ 喜 xǐ 标 biāo 铜 tóng 柱 zhù , , 汉 hàn 殿 diàn 重 zhòng 看 kàn 赐 cì 玉 yù 枝 zhī 。 。
恨 hèn 乏 fá 坚 jiān 䂥 mín 付 fù 彝 yí 老 lǎo , , 为 wèi 镌 juān 德 dé 政 zhèng 去 qù 思 sī 诗 shī 。 。
和冬官尚书黄公见寄诗韵。明代。夏原吉。昔年杖节抚南夷,瘴雨炎风肯惮危。 每夜篝灯筹国事,随时焚草畏人知。 蛮方已喜标铜柱,汉殿重看赐玉枝。 恨乏坚䂥付彝老,为镌德政去思诗。