蒙 méng 城 chéng 署 shǔ 中 zhōng 即 jí 事 shì 戏 xì 呈 chéng 玉 yù 车 chē - - 唐 táng 伯 bó 元 yuán
双 shuāng 双 shuāng 蝴 hú 堞 dié 上 shàng 花 huā 枝 zhī , , 两 liǎng 两 liǎng 前 qián 身 shēn 尽 jǐn 可 kě 疑 yí 。 。
隐 yǐn 几 jǐ 终 zhōng 朝 cháo 吾 wú 丧 sàng 我 wǒ , , 连 lián 床 chuáng 昨 zuó 夜 yè 子 zi 为 wèi 谁 shuí 。 。
南 nán 飞 fēi 忽 hū 傍 bàng 三 sān 秋 qiū 雁 yàn , , 老 lǎo 去 qù 何 hé 妨 fáng 两 liǎng 鬓 bìn 丝 sī 。 。
脱 tuō 却 què 樊 fán 笼 lóng 便 biàn 归 guī 去 qù , , 罗 luó 浮 fú 山 shān 顶 dǐng 又 yòu 蛾 é 眉 méi 。 。
蒙城署中即事戏呈玉车。明代。唐伯元。双双蝴堞上花枝,两两前身尽可疑。 隐几终朝吾丧我,连床昨夜子为谁。 南飞忽傍三秋雁,老去何妨两鬓丝。 脱却樊笼便归去,罗浮山顶又蛾眉。