寒 hán 蝉 chán - - 殷 yīn 奎 kuí
已 yǐ 分 fēn 长 zhǎng 依 yī 露 lù 叶 yè 秋 qiū , , 懒 lǎn 陪 péi 貂 diāo 尾 wěi 上 shàng 人 rén 头 tóu 。 。
风 fēng 前 qián 不 bù 敢 gǎn 高 gāo 嘶 sī 去 qù , , 怕 pà 被 bèi 虚 xū 声 shēng 惹 rě 别 bié 愁 chóu 。 。
寒蝉。明代。殷奎。已分长依露叶秋,懒陪貂尾上人头。 风前不敢高嘶去,怕被虚声惹别愁。