登 dēng 风 fēng 度 dù 楼 lóu - - 袁 yuán 崇 chóng 友 yǒu
张 zhāng 公 gōng 放 fàng 逐 zhú 沦 lún 亡 wáng 日 rì , , 唐 táng 主 zhǔ 凄 qī 凉 liáng 幸 xìng 蜀 shǔ 时 shí 。 。
北 běi 向 xiàng 丹 dān 心 xīn 浑 hún 未 wèi 死 sǐ , , 西 xī 来 lái 黄 huáng 屋 wū 亦 yì 堪 kān 悲 bēi 。 。
长 cháng 安 ān 实 shí 洒 sǎ 当 dāng 年 nián 泪 lèi , , 风 fēng 度 dù 虚 xū 劳 láo 去 qù 后 hòu 思 sī 。 。
便 biàn 拟 nǐ 招 zhāo 魂 hún 知 zhī 得 dé 否 fǒu , , 登 dēng 楼 lóu 惆 chóu 怅 chàng 欲 yù 何 hé 之 zhī 。 。
登风度楼。明代。袁崇友。张公放逐沦亡日,唐主凄凉幸蜀时。 北向丹心浑未死,西来黄屋亦堪悲。 长安实洒当年泪,风度虚劳去后思。 便拟招魂知得否,登楼惆怅欲何之。