金 jīn 山 shān 集 jí 古 gǔ - - 郭 guō 棐 fěi
曾 céng 上 shàng 蓬 péng 莱 lái 宫 gōng 里 lǐ 行 xíng , , 倚 yǐ 阑 lán 无 wú 事 shì 倍 bèi 伤 shāng 情 qíng 。 。
岩 yán 花 huā 入 rù 暖 nuǎn 新 xīn 凝 níng 紫 zǐ , , 山 shān 色 sè 当 dāng 楼 lóu 若 ruò 个 gè 青 qīng 。 。
万 wàn 古 gǔ 乾 qián 坤 kūn 限 xiàn 南 nán 北 běi , , 几 jǐ 重 chóng 楼 lóu 阁 gé 自 zì 阴 yīn 晴 qíng 。 。
诗 shī 成 chéng 一 yī 叹 tàn 无 wú 人 rén 会 huì , , 闲 xián 向 xiàng 东 dōng 风 fēng 倒 dào 酒 jiǔ 瓶 píng 。 。
金山集古。明代。郭棐。曾上蓬莱宫里行,倚阑无事倍伤情。 岩花入暖新凝紫,山色当楼若个青。 万古乾坤限南北,几重楼阁自阴晴。 诗成一叹无人会,闲向东风倒酒瓶。