春 chūn 溪 xī 独 dú 往 wǎng 率 lǜ 尔 ěr 遣 qiǎn 怀 huái - - 陈 chén 子 zi 升 shēng
林 lín 香 xiāng 迎 yíng 杖 zhàng 发 fā , , 一 yí 路 lù 落 luò 橙 chéng 花 huā 。 。
复 fù 被 bèi 鸟 niǎo 声 shēng 引 yǐn , , 溪 xī 南 nán 人 rén 几 jǐ 家 jiā 。 。
暄 xuān 风 fēng 吹 chuī 日 rì 动 dòng , , 细 xì 水 shuǐ 向 xiàng 田 tián 斜 xié 。 。
即 jí 事 shì 可 kě 深 shēn 悔 huǐ , , 平 píng 生 shēng 白 bái 鼻 bí 騧 guā 。 。
春溪独往率尔遣怀。明代。陈子升。林香迎杖发,一路落橙花。 复被鸟声引,溪南人几家。 暄风吹日动,细水向田斜。 即事可深悔,平生白鼻騧。