白 bái 鸭 yā - - 陈 chén 子 zi 升 shēng
方 fāng 塘 táng 萍 píng 荇 xìng 荡 dàng 纷 fēn 纷 fēn , , 曲 qū 曲 qū 朱 zhū 栏 lán 泛 fàn 泛 fàn 纹 wén 。 。
似 shì 任 rèn 风 fēng 吹 chuī 成 chéng 独 dú 往 wǎng , , 偏 piān 能 néng 日 rì 浴 yù 向 xiàng 同 tóng 群 qún 。 。
花 huā 边 biān 被 bèi 服 fú 真 zhēn 浮 fú 月 yuè , , 水 shuǐ 际 jì 弹 dàn 冠 guān 妄 wàng 切 qiè 云 yún 。 。
今 jīn 日 rì 呼 hū 名 míng 在 zài 邻 lín 里 lǐ , , 羲 xī 之 zhī 何 hé 必 bì 不 bù 怜 lián 君 jūn 。 。
白鸭。明代。陈子升。方塘萍荇荡纷纷,曲曲朱栏泛泛纹。 似任风吹成独往,偏能日浴向同群。 花边被服真浮月,水际弹冠妄切云。 今日呼名在邻里,羲之何必不怜君。