永 yǒng 昌 chāng 书 shū 事 shì 寄 jì 京 jīng 中 zhōng 诸 zhū 友 yǒu - - 郭 guō 登 dēng
略 lüè 说 shuō 南 nán 方 fāng 试 shì 静 jìng 听 tīng , , 侏 zhū { niu 牜 shì 世 fēng } sú 风 jǐn 俗 kān 尽 jīng 堪 惊 。 。
花 huā 间 jiān 蛩 qióng 语 yǔ 春 chūn 风 fēng 暖 nuǎn , , 树 shù 上 shàng 蛙 wā 鸣 míng 夜 yè 雨 yǔ 晴 qíng 。 。
孤 gū 岭 lǐng 忽 hū 从 cóng 天 tiān 外 wài 出 chū , , 瘴 zhàng 云 yún 时 shí 向 xiàng 水 shuǐ 边 biān 生 shēng 。 。
妖 yāo 姬 jī 妆 zhuāng 罢 bà 迎 yíng 人 rén 笑 xiào , , 古 gǔ 帽 mào 长 cháng 衫 shān 画 huà 不 bù 成 chéng 。 。
永昌书事寄京中诸友。明代。郭登。略说南方试静听,侏{牜世}风俗尽堪惊。 花间蛩语春风暖,树上蛙鸣夜雨晴。 孤岭忽从天外出,瘴云时向水边生。 妖姬妆罢迎人笑,古帽长衫画不成。