赏 shǎng 雪 xuě 花 huā 分 fēn 得 de 青 qīng 字 zì - - 陈 chén 是 shì 集 jí
吹 chuī 起 qǐ 春 chūn 风 fēng 若 ruò 有 yǒu 馨 xīn , , 指 zhǐ 工 gōng 妙 miào 处 chù 擅 shàn 丹 dān 青 qīng 。 。
瀛 yíng 洲 zhōu 胜 shèng 地 dì 曾 céng 闻 wén 种 zhǒng , , 西 xī 子 zǐ 妆 zhuāng 馀 yú 或 huò 起 qǐ 灵 líng 。 。
幸 xìng 入 rù 筵 yán 间 jiān 供 gōng 啸 xiào 咏 yǒng , , 犹 yóu 强 qiáng 枝 zhī 上 shàng 自 zì 飘 piāo 零 líng 。 。
安 ān 知 zhī 一 yī 部 bù 天 tiān 香 xiāng 色 sè , , 不 bú 是 shì 冰 bīng 魂 hún 所 suǒ 合 hé 形 xíng 。 。
赏雪花分得青字。明代。陈是集。吹起春风若有馨,指工妙处擅丹青。 瀛洲胜地曾闻种,西子妆馀或起灵。 幸入筵间供啸咏,犹强枝上自飘零。 安知一部天香色,不是冰魂所合形。