次 cì 韵 yùn 秋 qiū 声 shēng - - 陶 táo 安 ān
忽 hū 然 rán 金 jīn 气 qì 撼 hàn 山 shān 林 lín , , 响 xiǎng 应 yìng 天 tiān 机 jī 捷 jié 似 shì 砧 zhēn 。 。
随 suí 处 chù 西 xī 风 fēng 能 néng 触 chù 物 wù , , 当 dāng 空 kōng 明 míng 月 yuè 独 dú 知 zhī 音 yīn 。 。
乍 zhà 凉 liáng 不 bù 寐 mèi 偏 piān 盈 yíng 耳 ěr , , 静 jìng 夜 yè 长 cháng 鸣 míng 杂 zá 鼓 gǔ 琴 qín 。 。
应 yìng 是 shì 蓐 rù 收 shōu 嫌 xián 寂 jì 寞 mò , , 做 zuò 成 chéng 商 shāng 调 diào 答 dá 清 qīng 吟 yín 。 。
次韵秋声。明代。陶安。忽然金气撼山林,响应天机捷似砧。 随处西风能触物,当空明月独知音。 乍凉不寐偏盈耳,静夜长鸣杂鼓琴。 应是蓐收嫌寂寞,做成商调答清吟。