碧 bì 云 yún 亭 tíng - - 陶 táo 安 ān
横 héng 碧 bì 云 yún 间 jiān 千 qiān 嶂 zhàng 开 kāi , , 风 fēng 高 gāo 废 fèi 堞 dié 雁 yàn 声 shēng 哀 āi 。 。
饮 yǐn 残 cán 杯 bēi 酒 jiǔ 不 bù 成 chéng 醉 zuì , , 望 wàng 断 duàn 佳 jiā 人 rén 浑 hún 未 wèi 来 lái 。 。
几 jī 欲 yù 排 pái 云 yún 叫 jiào 阊 chāng 阖 hé , , 便 biàn 当 dāng 有 yǒu 路 lù 到 dào 蓬 péng 莱 lái 。 。
池 chí 莲 lián 对 duì 客 kè 应 yīng 知 zhī 意 yì , , 带 dài 露 lù 盈 yíng 盈 yíng 泪 lèi 满 mǎn 腮 sāi 。 。
碧云亭。明代。陶安。横碧云间千嶂开,风高废堞雁声哀。 饮残杯酒不成醉,望断佳人浑未来。 几欲排云叫阊阖,便当有路到蓬莱。 池莲对客应知意,带露盈盈泪满腮。