松 sōng 明 míng 石 shí 井 jǐng - - 高 gāo 魁 kuí
谪 zhé 客 kè 寻 xún 幽 yōu 到 dào 海 hǎi 瀛 yíng , , 寒 hán 泉 quán 因 yīn 此 cǐ 却 què 留 liú 名 míng 。 。
泉 quán 深 shēn 石 shí 罅 xià 潮 cháo 难 nán 染 rǎn , , 脉 mài 漱 shù 沧 cāng 州 zhōu 味 wèi 独 dú 清 qīng 。 。
玉 yù 乳 rǔ 浮 fú 香 xiāng 涵 hán 露 lù 色 sè , , 松 sōng 风 fēng 拂 fú 翠 cuì 度 dù 书 shū 声 shēng 。 。
淡 dàn 然 rán 会 huì 得 de 眉 méi 山 shān 意 yì , , 肯 kěn 信 xìn 随 suí 波 bō 混 hùn 俗 sú 情 qíng 。 。
松明石井。明代。高魁。谪客寻幽到海瀛,寒泉因此却留名。 泉深石罅潮难染,脉漱沧州味独清。 玉乳浮香涵露色,松风拂翠度书声。 淡然会得眉山意,肯信随波混俗情。