赋 fù 归 guī 用 yòng 少 shǎo 村 cūn 黄 huáng 侍 shì 郎 láng 话 huà 别 bié 韵 yùn - - 区 qū 元 yuán 晋 jìn
江 jiāng 上 shàng 春 chūn 沙 shā 漾 yàng 水 shuǐ 明 míng , , 与 yǔ 鸥 ōu 相 xiāng 狎 xiá 看 kàn 阴 yīn 晴 qíng 。 。
鸥 ōu 能 néng 分 fēn 我 wǒ 半 bàn 沙 shā 碧 bì , , 我 wǒ 直 zhí 同 tóng 鸥 ōu 千 qiān 虑 lǜ 轻 qīng 。 。
爱 ài 酒 jiǔ 客 kè 来 lái 花 huā 下 xià 醉 zuì , , 踏 tà 歌 gē 人 rén 过 guò 柳 liǔ 边 biān 声 shēng 。 。
东 dōng 风 fēng 满 mǎn 眼 yǎn 兰 lán 荪 sūn 长 zhǎng , , 闲 xián 里 lǐ 鸿 hóng 钧 jūn 更 gèng 有 yǒu 情 qíng 。 。
赋归用少村黄侍郎话别韵。明代。区元晋。江上春沙漾水明,与鸥相狎看阴晴。 鸥能分我半沙碧,我直同鸥千虑轻。 爱酒客来花下醉,踏歌人过柳边声。 东风满眼兰荪长,闲里鸿钧更有情。