春 chūn 日 rì 斋 zhāi 居 jū 对 duì 雪 xuě - - 陆 lù 深 shēn
尽 jǐn 日 rì 风 fēng 云 yún 扫 sǎo 不 bù 开 kāi , , 雪 xuě 花 huā 如 rú 剪 jiǎn 下 xià 高 gāo 台 tái 。 。
几 jǐ 家 jiā 菜 cài 麦 mài 春 chūn 犹 yóu 浅 qiǎn , , 何 hé 处 chǔ 渔 yú 樵 qiáo 晚 wǎn 正 zhèng 来 lái 。 。
去 qù 路 lù 欲 yù 迷 mí 南 nán 过 guò 雁 yàn , , 馀 yú 寒 hán 尚 shàng 阻 zǔ 北 běi 枝 zhī 梅 méi 。 。
病 bìng 来 lái 辞 cí 赋 fù 浑 hún 忘 wàng 却 què , , 惭 cán 愧 kuì 梁 liáng 园 yuán 授 shòu 简 jiǎn 才 cái 。 。
春日斋居对雪。明代。陆深。尽日风云扫不开,雪花如剪下高台。 几家菜麦春犹浅,何处渔樵晚正来。 去路欲迷南过雁,馀寒尚阻北枝梅。 病来辞赋浑忘却,惭愧梁园授简才。