萧 xiāo 海 hǎi 钓 diào 文 wén 明 míng 先 xiān 生 shēng 挽 wǎn 诗 shī - - 陆 lù 深 shēn
朝 cháo 野 yě 名 míng 传 chuán 翰 hàn 墨 mò 馀 yú , , 白 bái 头 tóu 空 kōng 有 yǒu 读 dú 残 cán 书 shū 。 。
南 nán 荒 huāng 秋 qiū 早 zǎo 逢 féng 摇 yáo 落 luò , , 四 sì 海 hǎi 人 rén 多 duō 问 wèn 起 qǐ 居 jū 。 。
塞 sāi 下 xià 当 dāng 年 nián 曾 céng 失 shī 马 mǎ , , 钓 diào 丝 sī 终 zhōng 岁 suì 竟 jìng 忘 wàng 鱼 yú 。 。
八 bā 哀 āi 此 cǐ 日 rì 还 hái 成 chéng 赋 fù , , 惭 cán 愧 kuì 先 xiān 生 shēng 识 shí 面 miàn 疏 shū 。 。
萧海钓文明先生挽诗。明代。陆深。朝野名传翰墨馀,白头空有读残书。 南荒秋早逢摇落,四海人多问起居。 塞下当年曾失马,钓丝终岁竟忘鱼。 八哀此日还成赋,惭愧先生识面疏。