上 shàng 峻 jùn 坂 bǎn 临 lín 崖 yá - - 陆 lù 深 shēn
少 shǎo 陵 líng 有 yǒu 佳 jiā 句 jù , , 再 zài 拜 bài 扶 fú 病 bìng 翁 wēng 。 。
掖 yē 予 yǔ 登 dēng 峻 jùn 坂 bǎn , , 此 cǐ 事 shì 将 jiāng 无 wú 同 tóng 。 。
好 hào 奇 qí 已 yǐ 成 chéng 癖 pǐ , , 履 lǚ 险 xiǎn 始 shǐ 有 yǒu 工 gōng 。 。
流 liú 泉 quán 喷 pēn 玉 yù 雪 xuě , , 危 wēi 石 shí 摇 yáo 青 qīng 红 hóng 。 。
下 xià 临 lín 千 qiān 仞 rèn 渊 yuān , , 上 shàng 摩 mó 九 jiǔ 万 wàn 风 fēng 。 。
秋 qiū 阳 yáng 正 zhèng 皓 hào 皓 hào , , 极 jí 目 mù 双 shuāng 飞 fēi 鸿 hóng 。 。
上峻坂临崖。明代。陆深。少陵有佳句,再拜扶病翁。 掖予登峻坂,此事将无同。 好奇已成癖,履险始有工。 流泉喷玉雪,危石摇青红。 下临千仞渊,上摩九万风。 秋阳正皓皓,极目双飞鸿。