登 dēng 高 gāo 感 gǎn 事 shì - - 区 qū 越 yuè
凉 liáng 风 fēng 潇 xiāo 飒 sà 洒 sǎ 山 shān 阳 yáng , , 琴 qín 鹤 hè 同 tóng 来 lái 意 yì 自 zì 长 zhǎng 。 。
四 sì 望 wàng 高 gāo 卑 bēi 还 hái 卓 zhuō 绝 jué , , 一 yī 流 liú 觞 shāng 咏 yǒng 出 chū 寻 xún 常 cháng 。 。
风 fēng 尘 chén 远 yuǎn 岛 dǎo 嗟 jiē 生 shēng 事 shì , , 兰 lán 桂 guì 空 kōng 山 shān 感 gǎn 异 yì 香 xiāng 。 。
抱 bào 病 bìng 登 dēng 台 tái 总 zǒng 乘 chéng 兴 xìng , , 不 bù 应 yīng 愁 chóu 结 jié 杜 dù 公 gōng 肠 cháng 。 。
登高感事。明代。区越。凉风潇飒洒山阳,琴鹤同来意自长。 四望高卑还卓绝,一流觞咏出寻常。 风尘远岛嗟生事,兰桂空山感异香。 抱病登台总乘兴,不应愁结杜公肠。