为 wèi 刘 liú 廷 tíng 器 qì 题 tí 松 sōng 竹 zhú 二 èr 图 tú 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 宁 níng
严 yán 霜 shuāng 作 zuò 衅 xìn 百 bǎi 草 cǎo 黄 huáng , , 春 chūn 红 hóng 秋 qiū 绿 lǜ 纷 fēn 成 chéng 荒 huāng 。 。
穷 qióng 阴 yīn 不 bù 变 biàn 太 tài 古 gǔ 色 sè , , 老 lǎo 节 jié 直 zhí 与 yǔ 层 céng 霄 xiāo 昂 áng 。 。
徂 cú 来 lái 天 tiān 高 gāo 岱 dài 宗 zōng 远 yuǎn , , 万 wàn 牛 niú 不 bú 见 jiàn 空 kōng 山 shān 晚 wǎn 。 。
造 zào 化 huà 生 shēng 材 cái 自 zì 有 yǒu 宜 yí , , 行 xíng 人 rén 落 luò 日 rì 生 shēng 悽 qī 惋 wǎn 。 。
为刘廷器题松竹二图 其二。明代。张宁。严霜作衅百草黄,春红秋绿纷成荒。 穷阴不变太古色,老节直与层霄昂。 徂来天高岱宗远,万牛不见空山晚。 造化生材自有宜,行人落日生悽惋。