唐 táng 安 ān 八 bā 景 jǐng 为 wèi 尹 yǐn 朴 pǔ 之 zhī 赋 fù 其 qí 三 sān 天 tiān 目 mù 晓 xiǎo 钟 zhōng - - 张 zhāng 宁 níng
山 shān 闇 àn 树 shù 冥 míng 冥 míng , , 潮 cháo 音 yīn 振 zhèn 海 hǎi 生 shēng 。 。
断 duàn 依 yī 残 cán 漏 lòu 尽 jìn , , 喧 xuān 杂 zá 曙 shǔ 乌 wū 鸣 míng 。 。
远 yuǎn 梦 mèng 惊 jīng 长 cháng 乐 lè , , 迷 mí 途 tú 想 xiǎng 化 huà 城 chéng 。 。
如 rú 何 hé 长 zhǎng 往 wǎng 客 kè , , 犹 yóu 著 zhe 夜 yè 衣 yī 行 xíng 。 。
唐安八景为尹朴之赋 其三 天目晓钟。明代。张宁。山闇树冥冥,潮音振海生。 断依残漏尽,喧杂曙乌鸣。 远梦惊长乐,迷途想化城。 如何长往客,犹著夜衣行。