登 dēng 吴 wú 城 chéng 山 shān 亭 tíng 望 wàng 鄱 pó 阳 yáng 湖 hú - - 梁 liáng 以 yǐ 壮 zhuàng
空 kōng 阔 kuò 一 yī 边 biān 白 bái , , 秋 qiū 光 guāng 澹 dàn 到 dào 天 tiān 。 。
数 shù 声 shēng 传 chuán 信 xìn 雁 yàn , , 几 jǐ 点 diǎn 渡 dù 湖 hú 船 chuán 。 。
已 yǐ 久 jiǔ 无 wú 龙 lóng 斗 dòu , , 安 ān 知 zhī 有 yǒu 蜃 shèn 眠 mián 。 。
登 dēng 临 lín 非 fēi 独 dú 我 wǒ , , 怀 huái 抱 bào 独 dú 茫 máng 然 rán 。 。
登吴城山亭望鄱阳湖。明代。梁以壮。空阔一边白,秋光澹到天。 数声传信雁,几点渡湖船。 已久无龙斗,安知有蜃眠。 登临非独我,怀抱独茫然。