登 dēng 大 dà 别 bié 山 shān - - 梁 liáng 以 yǐ 壮 zhuàng
长 cháng 江 jiāng 有 yǒu 界 jiè 水 shuǐ 潺 chán 潺 chán , , 两 liǎng 岸 àn 苍 cāng 茫 máng 不 bù 易 yì 闲 xián 。 。
一 yī 夜 yè 锁 suǒ 沉 chén 馀 yú 石 shí 穴 xué , , 十 shí 年 nián 人 rén 到 dào 恨 hèn 关 guān 山 shān 。 。
高 gāo 天 tiān 斗 dòu 沫 mò 依 yī 微 wēi 里 lǐ , , 南 nán 国 guó 鱼 yú 龙 lóng 掩 yǎn 映 yìng 间 jiān 。 。
日 rì 落 luò 数 shù 声 shēng 渔 yú 子 zi 唱 chàng , , 半 bàn 非 fēi 吴 wú 楚 chǔ 旧 jiù 腔 qiāng 蛮 mán 。 。
登大别山。明代。梁以壮。长江有界水潺潺,两岸苍茫不易闲。 一夜锁沉馀石穴,十年人到恨关山。 高天斗沫依微里,南国鱼龙掩映间。 日落数声渔子唱,半非吴楚旧腔蛮。