暮 mù 春 chūn 病 bìng 中 zhōng - - 梁 liáng 有 yǒu 誉 yù
花 huā 落 luò 长 cháng 安 ān 春 chūn 事 shì 过 guò , , 侧 cè 身 shēn 天 tiān 地 dì 甲 jiǎ 兵 bīng 多 duō 。 。
马 mǎ 卿 qīng 消 xiāo 渴 kě 空 kōng 成 chéng 赋 fù , , 阮 ruǎn 籍 jí 徉 yáng 狂 kuáng 独 dú 放 fàng 歌 gē 。 。
病 bìng 起 qǐ 春 chūn 风 fēng 吹 chuī 鬓 bìn 发 fà , , 酒 jiǔ 醒 xǐng 寒 hán 月 yuè 上 shàng 关 guān 河 hé 。 。
凭 píng 栏 lán 却 què 忆 yì 十 shí 年 nián 事 shì , , 长 cháng 啸 xiào 谁 shuí 持 chí 返 fǎn 日 rì 戈 gē 。 。
暮春病中。明代。梁有誉。花落长安春事过,侧身天地甲兵多。 马卿消渴空成赋,阮籍徉狂独放歌。 病起春风吹鬓发,酒醒寒月上关河。 凭栏却忆十年事,长啸谁持返日戈。